Có một khoảng thu đầy ắp như thế, trời trong veo, xanh vời vợi.

Có một khoảng thu đầy ắp như thế, mây từng đám rủ nhau theo tầng sà xuống, xốp mịn.

Có một khoảng thu đầy ắp như thế, nắng vắt vẻo trên những nẻo đường...



Có một khoảng thu đầy ắp như thế, thu đến gõ cổng trường, bất ngờ:

“Cốc cốc! Cốc! Cốc cốc cốc!”

“Ai gọi đấy?”

“Thu đây, Thu đến rồi đây, mở trái tim cho mùa Thu tràn vào nhé!”

Ồ, thu về... Thu về khi mọi người vẫn còn vùi đầu chuẩn bị cho buổi thi đầu tiên, thu về khi mọi người vẫn quyến luyến sự hối hả của hè. Thu đến qua một đường liệng rất nhẹ của chiếc lá rơi trên hành lang, thu thì thầm vào tai những chú chim sẻ nhỏ vẫn còn tung tăng nhảy nhót. Và khi cơn gió thu se se đầu tiên khẽ lùa vào mái tóc xõa của người học trò, lúc ấy con tim mới bồi hồi nhận ra tự bao giờ, không gian đầy ắp thu.


Rồi chợt người học sinh chợt nhận ra bóng thu khi thơ thẩn một trưa đi trên hành lang vắng, trên những vòm lá kia đã bắt đầu chuyển sang màu vàng dịu dàng. Chợt nhận ra sáng sớm mình đi học trong không khí nhuốm hơi thở mát lành của đất trời, nắng rơi rớt xuống vòng quay xe đạp, từng tia từng tia. Chợt nhận ra ráng chiều cam rực rỡ, nhuộm sắc mây trời, kéo đêm tím lại. Bầu trời là sự hòa quyện của những mảnh màu tinh tế, hòa lẫn sắc cây chuyển màu. Có khi nào có giọt mưa rơi như một chút vất vả để lộ Thu đến âm thầm mà đẹp đẽ, dịu dàng mà đắm say.


Thu đến, thời gian dường như trôi chậm lại, như một thước phim quay chậm những góc khuất đẹp đẽ trong cuộc sống. Ở trên lan can là cánh bướm vàng tươi thắm của tháng mười,  đập thật nhẹ, thật khẽ. Ở trong lớp là những câu chuyện thú vị về lớp, là những chia sẻ, là những tiếng học bài thì thầm. Tiếng cười ngọt ngào từ những câu chuyện, lời rủ rỉ bí mật bên tai. Ngoài đường, xe cộ dường như không còn vội vã xáo động mà lại nối tạo thành những bản giao hưởng, tan vào khoảng không. Trời thu vẫn phẳng lặng, xanh biếc xanh, lặng mối tình một đời cắp sách đến trường.



Thu luân chuyển sắc màu ấm áp của hạ sang trạng thái nền nã hơn. Mọi thứ đều mang lại cảm giác thanh tịnh, tinh tế hơn, dường như chỉ cần ngồi và lắng nghe mọi thứ xung quanh thì tâm hồn cũng trở nên yên bình, an nhiên. Thu mang lại cảm xúc khắc khoải, bâng khuâng vô định, không rõ ranh giới, không rõ danh xưng. Gột rửa đi mọi bụi bẩn, mọi vướng bận náo nhiệt để vạn vật trở mình trong biến chuyển từ từ mà lộng lẫy, là thu...

Có những khoảng thu biến thành dòng xúc cảm...



Lê Minh Anh– lớp 11D2 (CLB Phóng viên)