Lời bài hát Mẹ tôi của nhạc sĩ Trần Tiến cứ khiến tôi day dứt, bâng khuâng lạ và đã từ lâu lắm rồi tôi lại có cảm xúc ấy:


Mẹ ơi con lấy chồng rồi, con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con
Mẹ ơi con lấy chồng rồi, con ngồi ngơ ngẩn nhớ ngôi nhà xưa
Ngày xưa cha ngồi uống rượu, mẹ ngồi đan áo
Ngoài hiên, mùa đông cây bàng lá đổ

….Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ, ấm hơi mẹ tôi
Ngày xưa bên giường cha nằm, mẹ buồn xa vắng
Nhìn cha, thương cha chí lớn không thành”

Tôi chợt nhớ, chợt quên, chợt trở về kỉ niệm bên bố mẹ, bên gia đình…, trở về tuổi thơ tôi!


Và lúc đó….nếu bạn hỏi tôi: “Người mà bạn kính trọng nhất là ai?”, tôi sẽ không ngần ngại trả lời luôn rằng: “Đó chính là bố mẹ tôi”. Tôi kính trọng, yêu quý và thần tượng bố mẹ bởi không phải bố mẹ tôi nhiều tiền hay là một địa vị cao trong xã hội mà là vì một điều đơn giản: “Tình yêu thương ấm áp của bố mẹ dành cho tôi và gia đình”. Có lẽ, gia đình cũng chính là cái nôi quan trọng nuôi dưỡng đời sống tư tưởng, tình cảm mỗi con người. Chúng ta luôn khát khao và ước mơ có một mái ấm gia đình hạnh phúc, có tình yêu của cả bố và mẹ. Bố mẹ là một phần quan trọng góp phần tạo nên gia đình ấy.

Trong gia đình, bố tôi là cái trụ chống nhà vững chãi. Tình yêu bố dành cho tôi cứng rắn, mạnh mẽ. Bố yêu tôi và tạo cho tôi một niềm tin vào những điều đẹp đẽ trong cuộc sống, cho tôi lí trí để vững bước trên con đường đời đầy sóng gió và  tôi biết còn rất lắm chông gai, sẽ có những gian khổ, sẽ có những thất bại cay đắng song bố đã cho tôi hiểu rằng, tôi cần đứng dậy, bước tiếp và tôi cần phải luôn ngẩng đầu nhìn về phía trước. Tình yêu của bố bao la, tha thiết không kém tình cảm của mẹ. Bố không vuốt ve, âu yếm tôi nhiều… nên chúng tôi thường gần gũi mẹ hơn, vui buồn chúng tôi đều tâm sự với mẹ. Và tôi nhận ra bố biết tất cả những điều ấy. Bố vẫn yêu quý chúng tôi hơn tất cả mọi thứ trong cuộc đời….!

Tôi rất ít khi thấy những giọt nước mắt của bố và tôi nghĩ rằng tôi cũng không cần những giọt nước mắt ấy vì tôi hiểu bố có một trái tim biết yêu thương vô cùng và vô tận…! Đến bây giờ dù đã trưởng thành, tôi vẫn thường nhìn ngắm chiếc lưng to cao, vững chãi của bố lúc bé tí tẹo mà bố vẫn hay cõng tôi. Tôi thấy an toàn hơn khi bố cõng tôi và khi tôi lẫm chẫm phía sau lưng bố, tôi thấy mình thật hạnh phúc biết bao nhiêu! Để rồi trong cuộc sống của mình, mỗi khi thất bại, tôi lại muốn tìm về với bố- tìm về để mong lại được đứng nép sau lưng bố như ngày xưa bởi đó cũng là nơi tôi tìm được sự bình yên trong tâm hồn mình.

Tôi cũng đã từng ước mơ:

“Con lạc về miền cổ tích xa xăm 
Cha nắm tay dắt con băng qua những cánh đồng, thửa ruộng 
Những lâu đài, điện ngọc, cung vương vẫn còn phía trước ... 
Chốc cũng xa dần, nhỏ ,cuối đường đi 

Con chẳng hề sợ bất kỳ điều gì dù đi đến đâu 
Bởi luôn có cha bên cạnh 
Là động lực cho con thêm sức mạnh 
Là ánh thái dương sáng mãi muôn đời 

Con nghiêng đầu nhìn cha : cười 
Soi bóng mình trong mắt cha ấm áp 
Thấy chính con bơi trong biển hồ mênh mang điệu hát 
Bài hát chỉ mỗi hai từ : yêu cha ........”


(Ảnh: Internet)

Tình yêu của mẹ đành cho tôi và gia đình luôn dịu dàng, đằm thắm, sâu sắc, rộng lớn không kém mà tình cảm bố. Mẹ yêu tôi và gia đình tôi bằng cả trái tim mình. Mẹ là báu vật của cuộc đời, mẹ là suối nguồn hương vị ngọt ngào đầy quyến rũ trong tôi. Cho dù sau này lớn khôn, dù ở phương trời nào…. tôi luôn có một ước mơ cháy bỏng:  có thể tìm về với bóng dáng yêu thương của mẹ. “Biển sóng thét gào một ngày nhớ mẹ sóng trào khơi xa .Trời gió mây ngàn một ngày khóc mẹ trăm ngàn sao rơi. Mẹ ơi, thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Tuổi thơ như chiếc gối êm, êm cho tuổi già úp mặt….Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ.(Lời bài hát Mẹ tôi- Trần Tiến). Tình mẹ là biểu tượng thiêng liêng và cao quý nhất mà tôi cảm nhận được. Chắc hẳn trong bạn và tôi đều nhận ra tình mẹ như ánh sáng mặt trời ấm áp. Ánh sáng ấy bừng lên sau những ngày đông giá rét, có thể sưởi ấm lại tâm hồn đã từng có lúc nguội lạnh của chúng ta khiến chúng ta lãng quên vòng tay yêu thương của mẹ. Không có điều gì trong cuộc đời này có thể so sánh với tình mẹ. Và tôi đã thấu hiểu:

Suốt cả đời mẹ vất vả ngược xuôi
 Áo mẹ sờn, bạc màu vì dãi dầu mưa nắng
Vai mẹ gầy vì gánh đời trĩu nặng
Tóc con đen dài...tóc mẹ bạc thời gian.


…Dù con trưởng thành và đi đến nơi đâu
Trong trái tim con vẫn khát khao vòng tay mẹ
Con muốn ngược thời gian trở về những ngày còn thơ bé
Để được sà vào lòng mẹ...


Mẹ ơi!

 


Bố và mẹ đã tạo nên một gia đình bền vững để tôi luôn vui vẻ, ấm áp, yên bình. Bố mẹ là người sinh ra tôi và cũng là người nuôi nấng, dạy dỗ tôi trưởng thành; cho tôi hiểu những điều hay lẽ phải, biết cách ứng xử và cách sống trong cuộc đời. Trong ánh mắt dịu dàng và tình yêu thương rộng lớn không điều kiện của của bố mẹ, tôi hiểu một điều thật giản dị song có ý nghĩa với tôi vô cùng đó là: “Tôi lớn khôn và có cuộc sống bình yên, an lành đó là niềm hạnh phúc nhất đối với bố mẹ của tôi!”. Có nhiều điều sẽ nhạt phai theo tháng năm song tình cảm bố mẹ lại luôn luôn bền vững, nồng thắm, thiết tha theo năm tháng ấy.

 Cám ơn bố mẹ đã dạy con biết yêu thương, biết nuôi dưỡng những cảm xúc, biết sống mạnh mẽ, dịu dàng, biết cân bằng trong cuộc sống và biết tin vào chính bản thân mình.

Tôi viết những dòng tâm sự này để nhớ về những gì đã qua, nhớ về những năm tháng bên bố mẹ và bên gia đình của mình, nhớ những kỉ niệm ấu thơ và để chính bản thân tôi được trở về với tuổi hồn nhiên của tôi dù chỉ trong kí ức. Tôi đã thấm thía hơn những điều tưởng chừng dường như là giản dị ấy và nhận ra khi chúng ta thực sự khôn lớn, tự lập một gia đình riêng của mình, cũng đi vào con đường đời đấy khó khăn, vất vả của việc nuôi dưỡng con cái, lúc ấy chúng ta mới nhận biết được công ơn trời biển của bố mẹ. Không phải ai trong chúng ta cũng có may mắn nghe những lời động viên của bố mẹ. Hãy yêu thương bố mẹ nhiều hơn nữa, hãy cầm tay bố mẹ, hãy dành cho bố mẹ những lời động viên, thăm hỏi, những cái ôm thật chặt để hình ảnh bố mẹ luôn bên chúng ta, không bao giờ xa cách. Hãy luôn nhớ rằng tình cảm của bố mẹ dành cho mình là tài sản vô giá nhất không gì có thể đánh đổi được.


Tôi vui mừng khi có bố mẹ trong đời và tôi luôn mong bố mẹ mình khỏe mạnh , sống vui vẻ và dù tạo hóa có xoay vần thế nào đi nữa, tôi vẫn muốn tôi sẽ mãi là con của bố mẹ! Con yêu bố mẹ rất nhiều….!

 

Tác giả: Phương Linh