Bài thơ: Nói Với ConMấy ngày nay con lên đường “nhập ngũ” Cả nhà buồn vì trống vắng tiếng con. Đến thời gian cũng như chạy chậm hơn Muốn chọc ghẹo cả gia đình ta đó. Mẹ hình dung đứa con trai bé nhỏ Cùng bạn bè đứng gác giữa đêm khuya, Tập đội hình, đội ngũ lúc nắng, mưa Hay lăn lê chốn thao trường bắn súng. Giọt mồ hôi cùng tiếng cười xen lẫn Mặt hân hoan “mình đã vượt qua rồi!” Những cuộc hành quân vượt núi leo đồi Vai nặng trĩu một ba lô con cóc, Giầy ba ta và áo quần mộc mạc, Đội mũ tai bèo, trông thật đáng yêu! Con giống như những anh lính năm nao Dám xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước Trong lòng vui phơi phới dậy tương lai Cho tổ quốc được độc lập lâu dài Cho ngày mai một tương lai sáng lạn. Những ngày qua được ấm tình bè bạn Được sẻ chia những giây phút ngọt bùi, Được thầy cô – những “đồng chí” tuyệt vời Ân cần dạy những điều đơn giản nhất. Gập chăn màn và sáng mai thể dục Ăn ngủ đúng giờ với kỉ luật nghiêm minh. Mẹ tin rằng con sẽ trưởng thành hơn Sau năm ngày được tập làm chiến sĩ. Trở về nhà con nhớ lời dạy dỗ Của thầy cô đã vất vả ngày đêm Truyền cho con nhiệt huyết tận trái tim Của người lính cụ Hồ năm xưa đó. Dám băng mình vượt qua ngàn gian khó Sống hết mình vì bè bạn, anh em Biết sẻ chia với tập thể nhiều hơn Bởi các con đã từng làm người lính. Hà Nội, 25/08/2011 Nguyễn
Thị Thanh Hương Phụ huynh con Nguyễn Anh Tuấn lớp 10A4 và Nguyễn Anh Tú lớp 6A5 TB: Tôi xin gửi lời cám ơn chân thành nhất tới Ban Giám Hiệu, các thầy cô giáo trường Nguyễn Tất Thành đã tạo cho các con một hình thức học tập, một sân chơi vô cùng bổ ích và lý thú. Đồng thời, tôi gửi lời cám ơn đến các thầy cô giáo trường Quân sự Quân khu II đã ân cần chỉ bảo, chăm sóc đẻ các con trưởng thành và chững chạc hơn sau năm ngày học tập. |