NTT in my heart


Cô giáo của tôi
NTT

Cây bàng già xoè tán rộng yêu thương

Lá lấp lánh đùa chơi cùng bóng nắng

Đang giờ học cả sân trường vắng lặng

Chim trên cành cất tiếng hót bâng quơ


Chúng tôi ngồi nghe cô giảng bình thơ

Nắng cũng muốn ngó nghiêng qua cửa sổ

Và cả gió cũng biết mê thơ nữa

Thi thoảng bay vào, mát ngọt giọng cô ngâm

Memories
NTT
Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, ai cũng có kỉ niệm đẹp đẽ về thầy cô và mái trường của mình. Và tên của bài viết này Memories của tôi cũng ra đời từ đó. Bài viết là một quá trình đi ngược dòng thời gian đầy thú vị. Tôi đi ngược lại thời gian để tìm lại những kí ức đã đánh mất. Và tôi đã nhận ra, mỗi con người chỉ có một cuộc đời, một người cha, một người mẹ. Ngay từ khi cất tiếng khóc đầu tiên là cha mẹ đã cho ta thứ duy nhất trên hành tinh này- sự sống. Ta nợ họ…!
Mùa tri ân
NTT
Tôi viết bài viết này vào một chiều rực nắng.
Vàng vọt và hanh hao. Tháng 11, trời trở gió.
Tháng của mùa tri ân.
Mùa tri ân, mùa để tất cả chúng ta gửi những lời cảm ơn sâu sắc nhất, trao tặng những tình cảm nồng thắm nhất cho những người thầy, người cô của mình.