Bài viết không chỉ là một món quà đặc biệt từ một cựu học sinh dành tặng thầy Lê Văn Cường mà còn là tấm lòng của tập thể lớp 12D4 (2011-2014) nói riêng cũng như biết bao thế hệ học sinh của trường THPT Nguyễn Tất Thành nói chung gửi đến thầy cô nhân dịp ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 với lời chúc chân thành cùng lòng biết ơn sâu sắc nhất.
Nhắm mắt lại và hồi tưởng về những ngày tháng học trò yêu thương dưới mái trường nhỏ nhắn xinh xắn nằm nép mình dưới những hàng cây, em cũng như bao thế hệ học trò khác của NTT dù đang ở nơi đâu cũng có trong tim mình một vị trí đặc biệt dành cho mái trường Nguyễn Tất Thành. Và đặc biệt, đối với em và 47 thành viên còn lại của tập thể 12D4 (2011-2014), tình yêu dành cho mái trường thân yêu từ lâu đã gắn với thầy Lê Văn Cường - người thầy đáng kính, người ‘bạn lớn’ thân thiết.
Trong suốt quãng thời gian cấp 3 vỏn vẹn chỉ 3 năm học, chúng em - 48 thành viên 12D4 - đã một niềm may mắn vô cùng đặc biệt mà không phải tập thể lớp ban D nào cũng có được. Đó là được sự dìu dắt quan tâm ân cần của ‘người mẹ’ hiền Phạm Hương trong suốt năm học lớp 10 và sự tận tình cùng lòng nhiệt huyết của ‘người cha thông minh’ Lê Văn Cường trong chặng đường 2 năm cuối cấp. Đó là những cái tên đáng yêu mà những học trò tinh nghịch của 12D4 đã dành tặng cho 2 giáo viên chủ nhiệm của lớp với tình yêu cùng lòng kính trọng vô bờ.
Tiếp nhận phân công công tác chủ nhiệm, Thầy đã đồng hành cùng chúng em trong suốt 2 năm học – một khoảng thời gian không quá ngắn cũng không quá dài nhưng đủ để thầy trò gắn bó với nhau như một đại gia đình lớn mà ở đó Thầy là người cha thầm lặng, luôn lo lắng sát sao từng công việc. Đó là khoảng thời gian đầy vất vả không ít những lần mệt mỏi cùng biết bao lo toan nhưng cũng chứa đựng biết bao kỉ niệm vui vẻ cảm động đáng nhớ của thầy trò mình, Thầy nhỉ?
Em nhớ từng cơn gió lạnh như cắt da cắt thịt của mùa đông năm ấy nhưng chắc rằng trong lòng mỗi thành viên 12D4 đều không thấy lạnh bởi chúng em luôn được sưởi ấm từ ngọn lửa nhiệt huyết tận tâm từ người Thầy đáng kính . Thầy- người lái đò thầm lặng vẫn luôn bên cạnh chúng em , cùng chúng em đương đầu với mọi thử thách, cùng nhau vượt qua những khó khăn trên con đường học tập!
Em nhớ từng cơn gió mang không khí mát mẻ dịu dàng khi mùa thu - mùa tựu trường cuối cùng - đến. Đó là khi em cảm thấy vui biết mấy khi khoác trên vai bộ đồng phục của trường, vẫn được dự khai giảng với tư cách là một học sinh.
Em nhớ ánh nắng chói chang của mùa hè nơi Vĩnh Yên khi Thầy trò chúng ta cùng đốt lửa trại ban đêm hòa cùng lời ca tiếng hát… và Thầy đã trở thành người bạn lớn của chúng em như thế!
Em nhớ những ngày tháng tươi đẹp của mùa xuân cùng cái không khí của những ngày Tết đến gần bao trùm mọi nơi, và những hình ảnh rộn ràng của tập thể lớp 12D4. Biết được nỗi vất vả và tâm trạng lo âu của học sinh lớp 12 chúng em, Thầy lì xì đầu năm cho cả lớp cùng lời chúc may mắn với biết bao yêu thương gửi gắm: “Năm nay thi đỗ ĐH này” , “Nhớ thầy nhớ cô nhớ trường thì sau này về thăm chứ không được học lại thầy thêm năm nữa” … Thầy nói và cười… Nhớ biết mấy nụ cười hiền lành ấm áp của Thầy!
Và em nhớ những ngày nắng oi ả của mùa hè cuối. Thầy đến lớp với tấm lưng áo ướt đẫm mồ hôi. Thầy cùng tập thể 12D4 trải qua những mùa hè tưởng như khó khăn và gian nan nhất trong cuộc đời học sinh khi ngày thi ĐH đang đến gần. Không chỉ truyền đạt kiến thức, Thầy còn là người truyền lửa - ngọn lửa của lòng nhiệt huyết, khát khao để chúng em có thể chinh phục những mục tiêu lớn cho cuộc đời…
Tất cả đã trở thành quá khứ nhưng trong em, những kỉ niệm thì vẫn vẹn nguyên và yêu thương vẫn đong đầy.
Nguyễn Vân Trang
Cựu học sinh lớp 12D4 - NTT (2011-2014)
Hiện là sinh viên trường ĐH Ngoại Thương