Những dòng cảm xúc


Dấu ấn
NTT
Kí ức với thời gian cũng như bãi bồi với dòng sông: vừa bồi thêm lại vừa cuốn đi. Và kể cả những gì còn lại cũng sẽ dần dần biến đổi, để đến một lúc nào đó ta nhìn lại thì nó như một bức tranh tĩnh, chỉ còn xấu hay đẹp thôi. Không phải chỉ cô đọng mà là tinh lọc. Trong không khí của những ngày 20-11 này, tôi thử cố bắt lấy vài dòng kí ức đẹp nhất về cô Dương, người thầy đầu tiên của tôi.
Những điểm 10 môn Toán
NTT
Lần đầu tiên là hồi còn bé tí, mới đang học lớp 1, tôi đạt được điểm 10 đầu tiên trong cuộc đời đi học của mình. Đó là điểm 10 cho bài tập viết số. Những nét như sắp gẫy, nặng chình chịch là cả công sức tôi nắn nót, hì hụi cả buổi ngồi tập viết, và gặt hái được điểm 10 ấy. Điểm 10 cho sự cố gắng, làm tôi hạnh phúc lâng lâng cả tuần, lúc nào cũng tíu tít khoe bố mẹ.
Vẻ đẹp trong sáng, thánh thiện của nữ sinh Nguyễn Tất Thành - Phần 1
NTT
Học sinh trường THCS&THPT Nguyễn Tất Thành luôn nổi bật với thành tích học tập xuất sắc, với sự năng động trong các hoạt động ngoại khóa, với tài năng được phát huy tối đa ở các bộ môn nghệ thuật và thể thao… Và thêm một điều đáng tự hào nữa, các bạn nữ trường mình còn nổi bật với vẻ đẹp trong sáng, thánh thiện…
Một góc nhìn về Thu Hà Nội
NTT
Mùa thu đến bên ta với những bước chân thật nhẹ nhàng. Những màn sương sớm len lỏi khắp các phố phường tạo nên một không gian thật huyền ảo. Trong những ngày tháng 10 lịch sử, sau 60 năm Giải phóng Thủ đô, Hà Nội hình như có chiều sâu hơn. Cái bình yên sau bao nhiêu thăng trầm biến động khiến ta biết trân trọng hơn khoảnh khắc hiện tại này! 
Có những con đường như thế - Có những tình yêu như thế...
NTT
Trong suốt quãng đời niên thiếu, thanh xuân, có lẽ con đường đến trường luôn là con đường đẹp nhất. Dù ta có đi qua hàng ngàn lần, rời xa quãng đời học sinh rồi, vẫn luôn mong mỏi được đi lại con đường ấy. Mỗi lần đi qua quãng đường đó, lại rạo rực thứ cảm xúc trong trẻo lạ kì. Và trong kí ức của tôi, con đường đến trường suốt quãng đời niên thiếu là chiếc xe buýt màu đỏ, màu vàng của Hà Nội.
Có một khoảng thu đầy ắp như thế...
NTT
Ồ, thu về... Thu về khi mọi người vẫn còn vùi đầu chuẩn bị cho buổi thi đầu tiên, thu về khi mọi người vẫn quyến luyến sự hối hả của hè. Thu đến qua một đường liệng rất nhẹ của chiếc lá rơi trên hành lang, thu thì thầm vào tai những chú chim sẻ nhỏ vẫn còn tung tăng nhảy nhót. Và khi cơn gió thu se se đầu tiên khẽ lùa vào mái tóc xõa của người học trò, lúc ấy con tim mới bồi hồi nhận ra tự bao giờ, không gian đầy ắp thu.
Bà nội tôi
NTT
Sinh ra trong một gia đình nhà nho, lại là con út, nhưng tuổi thơ của bà tôi đầy khắc nghiệt. Thất cơ lỡ vận, nhà đông anh em, các cụ ông cụ bà lại nối nhau quy tiên, bà tôi phải đi ở bế em cho một nhà nọ từ năm 8 tuổi. Mấy anh em lam lũ nuôi nhau, nhiều lúc tưởng là chết đói đấy. Nhưng như cỏ dại nội đồng, bà tôi vẫn sống
Nắng Hà thành
NTT
Nếu một người hỏi bạn: “Cái gì đẹp nhất vào mùa thu Hà Nội?”, câu trả lời của bạn là gì? Mưa ư, một cái buồn không rầu rĩ như mùa Đông, man mác như mùa Xuân hay dữ dội như mùa Hè, mà như thể hàm tiếu một nụ cười. Hoa Sữa ư, mùi thơm vương giả làm người bộ hành lâng lâng, thấy say say như mình vừa được bơi trong một vò rượu quý lâu năm. Bún chả ư...
Cảm ơn cậu!
NTT
Cảm ơn cậu, vì những ngày đầu tiên chân ướt chân ráo bước vào trường, đã đến bắt chuyện với tớ, khi tớ bối rối chưa dám làm quen… Cảm ơn cậu, đã nở nụ cười và chào buổi sáng với tớ khi tình cờ gặp nhau trên đường đi học. Chẳng có gì nhiều, nhưng lại làm tớ thấy tự tin…
Trở về thăm trường ngày Khai giảng
NTT
Sau những trận mưa liên miên dai dẳng, ngày tựu trường năm nay đẹp lạ kì trong ánh nắng vàng dịu nhẹ. Nắng sáng lên lấp lánh trên mỗi ngọn cây, góc lớp, và trong cả tâm hồn của những người cựu học sinh chúng tôi về thăm trường ngày hôm nay. Từ rất sớm, cổng trường đã rộn ràng tiếng nói cười của rất nhiều cựu học sinh, chiếm đa số là lứa học sinh 96 mới ra trường.