Sáng tác - cảm nhận


Thước phim quay chậm
NTT
Vậy là chúng tôi đã bước qua khai giảng cuối cùng của thời học sinh. Tôi vẫn nhớ hôm ấy, những tà áo dài tung bay, nắng ấm áp trên những nụ cười của thầy cô và bạn bè. Tôi bâng khuâng ngắm những bức ảnh được chụp trong máy, gặp lại một cô giáo dạy tôi từ những năm cấp II...
Chiếc áo xanh
NTT

Em không muốn rời xa chiếc áo xanh

Khi gió mùa len qua từng con phố.

Chiếc áo xanh ủ ấm bàn tay nhỏ

Lúc lạnh trời và hạ đã đi xa.

Chiếc áo xanh trong hai thập kỉ qua

Những miền thương mến
NTT

Giữa phố phường tấp nập

Một khoảng trời hồn nhiên

Nguyễn Tất Thành yêu mến

Cùng tôi đi khắp miền,

 

Những điều giản dị
NTT
Thời gian trôi qua thật là nhanh, tôi đã là thành viên của mái trường yêu dấu này được hai năm rồi. Đến giờ, tôi vẫn còn cảm xúc nguyên vẹn của mùa hè hai năm về trước. Sau khi hoàn thành chương trình Tiểu học, cha mẹ có rất nhiều sự lựa chọn về một ngôi trường cấp 2 cho tôi. Nhưng có lẽ, duyên trời run rủi… để rồi trường Nguyễn Tất Thành, lớp A8 là nơi chắp cánh ước mơ tiếp theo cho tôi...
Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi được là học trò của cô
NTT
Tình cảm thầy trò là món quà đáng quý nhất trên thế gian này mà ông trời mang đến cho những người học trò như chúng tôi. Tôi cũng có trong tâm khảm mình hình ảnh một giáo viên tôi yêu quý thực sự. Cô giáo dạy Ngữ văn là một phần trong kí ức của tôi - người đã đánh thức trong lòng tôi niềm đam mê với văn chương bằng tình cảm yêu thương trìu mến, nuôi dưỡng tâm hồn tôi qua bài giảng Ngữ văn tràn đầy cảm xúc và cả sự chân thành...
Trường Nguyễn Tất Thành trong tôi: Rạng ngời tuổi 20
NTT
Suốt mấy tháng qua, không khí nhộn nhịp và náo nhiệt chào đón ngày lễ kỉ niệm 20 năm thành lập trường đã len lỏi khắp lớp học. Bài ca trường Nguyễn Tất Thành luôn được bật lên sau mỗi giờ tan trường. Nhìn mọi người tất bật chuẩn bị, tôi càng thêm háo hức và mong chờ. Cuối cùng, vào một ngày chớm đông năm 2018, tôi – một cô học sinh lớp 11, đã vinh dự được tham dự ngày lễ trọng đại – Lễ kỉ niệm 20 năm thành lập trường. 
Con đường đến trường
NTT
Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, hình ảnh con đường đến trường có lẽ sẽ chẳng ai có thể quên được. Đối với tôi, đó là con đường gắn bó với tôi biết bao kỉ niệm êm đềm. Suốt bảy năm trôi qua, đã bao lần bước đi trên con đường này, song mỗi lần đi học tôi đều thấy con đường đó thật đặc biệt vì mỗi ngày con đường lại được khoác thêm bộ quần áo mới lộng lẫy.
Hà Nội những ngày chớm thu dịu dàng và ấm áp
NTT
Hà Nội cứ mỗi độ vào thu lại khiến cho con người ta có cảm giác lâng lâng, xao xuyến. Nhưng phải hết sức tinh tế và tĩnh lặng, ta mới có thể cảm nhận được sự thay đổi trong cái cựa mình mơ màng của những ngày chớm thu. Những ngày nắng gắt, những cơn mưa triền miên vẫn còn đó, những âm ỉ từ ngày hạ đã qua. Nhưng, đâu đó thoảng qua là một cơn gió mát lạnh...
Mẹ đây con yêu!
NTT
“Hạnh phúc nhất không phải là khi bạn có cuộc sống giàu có. Không phải khi địa vị xã hội của bạn cao. Không phải là khi bạn có một người yêu hoàn hảo. Mà hạnh phúc nhất là khi bạn có mẹ và còn mẹ!”. Một buổi sáng chủ nhật chớm thu, khác với các ngày chủ nhật mọi khi, tôi buồn, tôi nhớ… hình ảnh hiền hoà, giọng nói ấm áp vọng từ dưới nhà lên phòng của mẹ tôi trước đây. Buổi sáng hôm nay thật nhiều tâm trạng, nhưng chỉ quanh quẩn hình ảnh của mẹ tôi, chỉ có mẹ tôi…
Trung thu xưa
NTT
Mỗi năm gần đến Trung thu, lồng đèn lại nhuộm rực rỡ khắp những con phố; khu phố nhà tôi lại nổi lên tiếng hò reo, tiếng gõ trống bập bùng của lũ trẻ con hàng xóm. Ngồi học bài, tôi bất giác nhớ về những ngày Trung thu xưa, khi mình còn là đứa trẻ đầu chần chân đất, cứ đến dịp lại cùng đám bạn đi xem múa lân dưới ánh trăng rằm.