Sáng tác - cảm nhận


Mẹ đây con yêu!
NTT
“Hạnh phúc nhất không phải là khi bạn có cuộc sống giàu có. Không phải khi địa vị xã hội của bạn cao. Không phải là khi bạn có một người yêu hoàn hảo. Mà hạnh phúc nhất là khi bạn có mẹ và còn mẹ!”. Một buổi sáng chủ nhật chớm thu, khác với các ngày chủ nhật mọi khi, tôi buồn, tôi nhớ… hình ảnh hiền hoà, giọng nói ấm áp vọng từ dưới nhà lên phòng của mẹ tôi trước đây. Buổi sáng hôm nay thật nhiều tâm trạng, nhưng chỉ quanh quẩn hình ảnh của mẹ tôi, chỉ có mẹ tôi…
Trung thu xưa
NTT
Mỗi năm gần đến Trung thu, lồng đèn lại nhuộm rực rỡ khắp những con phố; khu phố nhà tôi lại nổi lên tiếng hò reo, tiếng gõ trống bập bùng của lũ trẻ con hàng xóm. Ngồi học bài, tôi bất giác nhớ về những ngày Trung thu xưa, khi mình còn là đứa trẻ đầu chần chân đất, cứ đến dịp lại cùng đám bạn đi xem múa lân dưới ánh trăng rằm.
Mùa thu Hà Nội...
NTT
Mùa thu bao trùm cả thành phố trong sắc vàng xuộm êm đềm. Cái nắng dịu dàng đặc hữu trải dài khắp các con phố, len vào từng ngõ nhỏ, xuyên qua kẽ lá để lại trên vai áo trắng mộng mơ những giọt vàng lốm đốm. Rảo bước trên con đường ngập sắc thu, ngắm một trời vàng chao nghiêng, trông những đứa trẻ nơi góc phố chụm đầu nhặt lá mà lòng bình yên đến lạ!
Khai giảng trong tôi
NTT
Ba tháng hè đã trôi qua, chúng tôi đều quay trở lại trường chào đón một năm học mới. Ngày khai giảng, bầu trời xanh, trong vắt. Những tia nắng nhẹ xuyên qua từng kẽ lá, hắt lên chiếc áo đồng phục trắng. Cơn gió đầu thu khẽ thổi, mang theo cái oi ả của mùa hè đi mất. Tiếng trống trường vang lên, một năm học mới lại bắt đầu…
Người bạn
NTT
Trong một khu rừng xanh, có hai chàng trai. Một người cao to, khỏe mạnh – tên là Dần. Sống cùng với anh là Tư, một người có thân hình bé nhỏ. Cha mẹ mất sớm. Tư và Dần đã phải tự trang trải cuộc sống. Hai chàng chỉ biết bảo nhau cùng cố gắng vươn lên mọi thử thách, chông gai phía trước. Hàng ngày hai chàng trai cùng nhau kiếm sống, tự nuôi bản thân.
Chuyến tàu yêu thương
NTT
Anh là một công nhân lên thành phố làm việc cho một nhà máy từ khi con nhỏ, tuy lương không cao nhưng cũng phụ đỡ bố mẹ phần nào. Phải xa quê, xa nhà bao năm rồi nên mỗi khi có dịp, anh đều thu xếp được công việc, tiền bạc để về gặp bố mẹ.
Đường đi học
NTT

Con đường tôi đến lớp

Mòn lối đi ngõ về

Những bước chân lê thê

Sau mỗi ngày tan học

 

Làng quê Việt Nam
NTT
Truyện ngắn: Giấc mơ hồng
NTT
Trận mưa vẫn còn đang rả rích. Ở trong căn phòng, Ly rấm rứt khóc, nó càng nghĩ càng buồn: “Chỉ là mình lỡ quên làm thôi, có phải cố tình quên đâu cơ chứ! Thế mà bố mẹ cũng mắng mình”. Không phải tự nhiên Ly lại “niêm phong” mình trong phòng ấm ức trách móc bố mẹ, mà do chiều nay bố mẹ bảo Ly gấp quần áo, quét nhà nhưng vì mải chơi mà Ly quên mất nhiệm vụ...
Mẹ em
NTT

Mẹ là mùa xuân mới

Đem hương hoa cho đời

Mẹ là vầng trăng sáng

Tỏa ánh những đêm trời