Chúng con biết rằng “Thời
gian trôi qua và dường như không chờ đợi một ai” - đó là quy luật của tạo hóa
cô nhỉ? Cứ mỗi khi mùa xuân qua rồi
mùa hạ đến, hoa phượng nở đỏ rực cả một góc trời, trong lòng chúng con lại xốn
xang bao cảm xúc dạt dào bởi mùa hạ thực sự là một mùa đặc biệt. Quãng thời
gian một năm học trôi qua nhanh như một cơn gió.
Nếu ai đó hỏi tôi rằng: Mùa nào trong năm gợi thương gợi nhớ nhiều
nhất? Tôi cho rằng đó là mùa hè. Mùa hè về với tiếng ve kêu râm ran, với
cái nóng như lửa hằn trên vai áo. Mùa hè đến còn là sắc đỏ của hoa phượng giữa
ánh nắng gay gắt, hay những bông hoa bằng lăng ngơ ngác sắc tím. Mùa hè về còn
mang theo màu của tháng năm rực rỡ, màu của những cơn mưa rào bất chợt, màu của
những giọt nước mắt long lanh
“Ve, ve, ve,...” - Tiếng
ve ngày hè lại vang lên trong
nắng. Tiếng gió oi ả làm xào xạc những tán cây bàng, cây phượng. Ô kìa! Có bông
hoa phượng rụng xuống cuốn vở, nhụy vàng rơi xuống tà áo sơ mi trắng. Vậy là...
hè đã về!
Tuổi học trò là quãng thời gian đáng
nhớ nhất, được sống vô tư, hồn nhiên, vui vẻ bên bạn bè và thầy cô. Ngay cả khi
đã trưởng thành và đã rời xa mái trường, hình ảnh thân thương của ngôi trường
chúng ta đã từng gắn bó, của thầy cô và bè bạn sẽ luôn ở trong trái tim mỗi người.
Khi
ông trời ban cho những thần dân hạ giới những chiếc lá phượng đặc biệt, ông lỡ
tay làm những mảnh lá nhỏ xíu ấy rụng rời, tách lìa khỏi chiếc cành khẳng khiu
trơ trụi. Những mảnh lá ấy rơi rụng, vương vãi khắp nơi, hóa thành những mảnh đời
khác nhau, nhưng vẫn một màu xanh nguyên vẹn. Chúng lớn lên, rồi đi tìm nhau, một
cách ngẫu nhiên, dẫu đôi lúc cũng không hòa hợp, nhưng sau tất cả, chúng vẫn
yêu thương nhau...
“Xịch, xịch, xịch,…” Đoàn tàu lăn bánh chậm dần rồi dừng hẳn lại. Con tàu
chở những người con xa xứ về thăm quê hương đã về đến ga Hà Nội. Từ trên tàu, từng
đoàn người bước xuống với những hành lý lỉnh kỉnh, ai cũng niềm nở hân hoan. Họ
từ quê hương trở về Hà Nội và chuẩn bị tiếp tục công việc của mình sau cái Tết
đầm ấm bên gia đình.
Giao thừa, pháo nổ, hoa
đào. Vậy ra, xuân đến rồi kìa! Tôi đón xuân trong sự hối hả và ngỡ ngàng không
biết mơ hay thật. Nhưng chắc là thật rồi bởi khi cảm nhận được sức xuân mãnh liệt trong từng hơi thở, cảm được
cái xốn xang khi nhìn thấy những thư vị giản dị: bánh chưng xanh, hoa đào và tiếng hót chim én xa xa ngoài cửa sổ, cảm được những tia nắng ấm và
cơn gió thổi nhẹ se lạnh qua từng kẽ tóc thì tức nàng xuân gõ cửa thật rồi.
Khi những cánh én bay lượn trên bầu trời xanh
cũng có nghĩa là mùa xuân đầy sức sống đang tới
gần. Không như mùa đông lạnh giá, mùa hè nắng chói chang, mùa thu tĩnh lặng với
chiếc lá vàng rơi, mùa xuân thường mang đến cho ta cảm giác ấm áp và hạnh phúc.
Mùa xuân là món quà diệu kì mà thiên nhiên đã ban tặng cho vạn vật. Đây cũng là
điều vô giá mà tạo hóa ban tặng cho cuộc đời. Mùa xuân sang có nghĩa là Tết đã
bắt đầu chạm ngõ đất trời.