Lời giảng của thầy
Dẫu chiến tranh ngưng lửa từ lâu rồi
Tôi vẫn thấy bóng người ra trận
Bất khuất kiêu hùng khi hiểm nguy kề cận…
Trong mắt thầy đầy ắp những giấc mơ
Tôi biết thương những cuộc đời bơ vơ
Nắng lửa mưa chan trên vai gầy tần tảo
Một Chí Phèo chênh chao giữa hai bờ say tỉnh
Vẫn mong về cái thiện được hồi sinh
Ôi dòng sông văn nối dài vô tận
Trong lời thầy ấm áp thân thương
Thêm một trang văn, thêm những vấn vương, thêm một lần từng trải
Là cuộc đời có tri kỉ song đôi
Nhớ quê
Đồng quê rơm rạ tôi ơi
Khói chiều yên ả… dậy mùi nhớ thương
Chân trần thả sáo đường đê
Quê hương lam lũ trong nhiều giấc mơ
Mải mê đuổi bướm bờ ao
Lả lơi ngọn gió nụ cười ngát hương
Tuổi thơ vời vợi cánh đồng
Rơm vàng đã gặt rạn gầy hai vai
Đêm vằng vặc trăng quê mình đẹp lắm
Nụ cười giòn bên ấm tích trà xanh
Nghe cụ kể câu chuyện thời chống Mĩ
Trẻ con chơi trò đuổi bắt ú tìm
Tôi xa nhà mắc nợ với sông quê
Gốc rạ buồn, vườn cây đơn lẻ
Rưng rức nhớ câu ca buồn mẹ hát
Phảng hương trầu, mùi mặn chát áo cha
Quê hương ơi - yêu dấu tìm về…
Tác giả: Khánh Băng