Thủ đô bốn mùa quanh năm
Người qua, kẻ lại tình nằm trong tim
Cành đào những nụ lim dim
Chồi non mở mắt im lìm trong sương.
Hè về mới thấy tiếc thương
Những hồi ức dưới mái trường thân yêu
Nhánh hoa phượng đỏ yêu kiều
Dòng lưu bút cũ liêu xiêu tấm lòng!
Thời gian cứ thế quay vòng
Mùa thu đã chợt đến bên lối về
Đoạn đường bỗng dài lê thê
Lá vàng ôm ấp, nắng kề bên vai
Bức thư viết vội đưa ai
Chùm hoa sữa trắng một mai thì thầm
Mùa đông cái lạnh lâm thâm
Mưa bay gió buốt trong tâm thiết tha!
Tà tà mưa bay xa xa
Khoai lang nóng rẫy chợt sà ấm môi
Vị ngọt day dứt chẳng thôi
Nụ cười tươi tắn chao ôi đẹp lòng!
Thủ đô trái tim sáng trong
Đẹp xinh duyên dáng vang vọng khôn nguôi!
Thơ: Hoàng Diệu Anh (7A7)
Ảnh: Sưu tầm