Thu... Khí thu vương vất len lỏi khắp vùng trời ngõ ngách, lan tỏa khắp không gian! Tôi yêu tiết trời những ngày thu, những ngày nắng nhạt e ấp và dịu dàng, không quá sôi nổi hay gay gắt như ngày hè nắng đổ lửa, cũng không hề lạnh lẽo như mùa đông. Cái không khí thơm mùi cây cỏ hoa lá ngày gió về thật dễ gây thương nhớ. Chẳng hiểu vì sao, giữa cái nhẹ nhàng và êm đềm của trời thu, lòng người ta lại trùng xuống, nhẹ hơn và bình yên đến lạ.

“Hà Nội ngày... chớm Thu

Gió vồn vã quanh em ngỏ lời thương nhớ

Tay trong tay dựa vào nơi Thu thở

Chợt mơn man rạo rực trái tim say.”

  (Thu Hà Nội - Cúc Họa Mi)


Hình ảnh đặc trưng của mùa thu Hà Nội - những thềm lá rơi và những cô bán hoa trên khắp phố phường...

Quả thật Hà Nội sẽ không còn là Hà Nội nếu như thiếu mùa thu. Bức họa bốn mùa ở mái trường mang tên Bác sẽ không thể thành hình nếu thiếu đi chút sắc thu nhẹ nhàng ấy.

Những ngày gió trở...

Ta cùng nhau khoác lên mình chiếc áo đồng phục màu xanh đặc trưng Trường Nguyễn Tất Thành với biết bao niềm tự hào, hãnh diện.

Những ngày gió trở...

Ta cùng nhau ngồi trong lớp, đưa tầm mắt ra ngoài cửa sổ, ngắm những tán cây trong sân trường chuyển màu lá...


Liệu có lạ không khi cứ mỗi mùa thu, tôi lại cảm thấy thêm yêu mái trường này - ngôi trường mang tên Bác, yêu từng ngõ ngách và yêu hết thảy những con người dễ mến và thân thuộc: bác bảo vệ, cô lao công,... Tôi thêm biết ơn những con người thầm lặng, luôn cần mẫn và miệt mài. Cái nhẹ nhàng và cảm giác se lạnh ngày thu khơi dậy trong tôi xúc cảm đặc biệt với những thứ nhỏ bé xung quanh, với từng ngọn cỏ, nhành hoa, từng chiếc lá rơi trên sân trường. Dường như, tất cả đều mang dáng vẻ thân thuộc và đáng yêu đến lạ!

Hơn cả như thế, tôi thêm yêu các thầy, các cô, những người cha người mẹ, những người lái đò cần mẫn không quản ngại khó khăn ngày ngày đưa chúng tôi đến gần hơn với bến bờ tri thức. Mùa thu Hà Nội không tĩnh lặng, đượm buồn, mùa thu nơi mái trường mang tên Bác cũng vậy. Ở đây, cảm giác bình yên nhẹ nhàng xâm lấn tâm trí để cho ta thêm biết ơn về những con người thầm lặng hi sinh…

Ngày trở gió…

Đứng nơi góc sân đượm màu nắng, tâm hồn ta chợt đượm màu của suy tư…

Bài viết: Nguyễn Thùy Linh (10D1)

Ảnh: Sưu Tầm