Sáng tác thơ


XUÂN
NTT

Bà mang xuân quê lên phố

Bánh chưng, bưởi, quýt thơm nồng

Mắt bà đong đầy nỗi nhớ

Gom thương yêu suốt mùa đông

 

Thêm một ngày nữa trôi qua
NTT

Thêm một ngày nữa trôi qua

Thấy mình già đi một chút

Thời gian cứ bay vùn vụt

Đuổi theo từng phút giây trôi

Cuộc thi nhỏ - niềm vui lớn
NTT
Mùa xuân luôn được coi là mùa đẹp nhất trong năm. Đó là mùa đánh dấu sự chuyển giao giữa năm cũ với năm mới, mùa mà cây trái đâm chồi nảy lộc, mùa mà bất cứ ai dù có đi đâu cũng muốn trở về nhà quây quần bên nhau, cùng ăn bữa cơm ấm áp và chia sẻ công việc sau một năm vất vả. Đó mùa mà ai cũng thành thi sĩ/ Sỏi đá khô cằn bỗng thơm hương
MƯA XUÂN
NTT

Mưa xuân giăng mê mải

Cỏ bờ đê xanh non

Hoa mận bừng sắc trắng

Hoa gạo đỏ màu son

 

Lời ru của bà
NTT

Lời ru bà dịu nắng trưa

Mềm tay bà quạt gió đưa dịu dàng

Ngoài sân là cái nắng vàng

Ghé vào vuông cửa mơ màng nghe thơ

Lời bà kể chuyện ngày xưa

Mẹ đi dạy học, tối chưa thấy về

Khúc tự tình trên đá
NTT
Nếu đá biết nói, anh có tin không;

Đá sẽ nói, đá ngàn năm vẫn trẻ;

Đá sẽ nói, triệu triệu năm đá vẫn sắt son một lòng với bể;

Nên đá tượng hình thành lớp lớp sóng xô.
Viết trên cao nguyên đá
NTT
Tháng Mười bồng bềnh đưa em đến Hà Giang
Cầu Bắc Xum đưa lên đường Hạnh Phúc
Chân lâng lâng trên mây rưng rưng nhớ những nhọc nhằn thuở trước
Bàn tay ai tứa máu đục đá tạo đường
Vô đề
NTT

Hành trình dài lên mảnh đất Hà Giang

Xe chở nặng những thùng hàng, những tấm lòng của thầy và trò trường Nguyễn Tất Thành gửi gắm

Những tiếng cười rộn ràng, những lời ca nồng thắm

Chiếc xe như bay trên đôi cánh thiên thần

Chú gà con lông óng
NTT

 

Chú gà con lông óng

Vốn mồi ngon diều hâu,

Mê mải tìm bới đất

Nào hay họa trên đầu

Cổ tích về hai chiếc lá
NTT

CỔ TÍCH VỀ HAI CHIẾC LÁ

Ở một cành cây nọ
Có hai chiếc lá non
Giống nhau y như đúc
Từ chỏm đầu đến chân