Ai rải nắng bên trời

Hong tóc em khô

Nước mắt đa mang

Ướt một thời con gái

Tóc quá dài

Và tình thì ngây dại

Mải mê chờ

Miên man đợi

Mộng mơ

Nào có đâu ngờ

Nào có ngờ đâu

Hạnh phúc và nỗi đau

Chỉ cách nhau trong gang tấc

Mặt đối mặt mà không sao nhìn thẳng

Lòng biết lòng vẫn không xóa nổi cách ngăn

Thích ngước lên trời

Tìm một áng mây xanh

Rồi thả hồn trôi về nơi có nhiều hi vọng

Ở đó nắng dâng đầy trong mắt

Và mi em không ướt những nỗi buồn…

 

Cô giáo Lê Thị Phương Thảo