Tôi vẫn nhớ như in ngày được thông báo trúng tuyển vào ngôi
trường cấp hai đang theo học hiện tại, tôi đã rất vui và hạnh phúc vô cùng...
Trước ngày nhập học đầu tiên, tôi đã vô cùng lo lắng, hồi hộp và đặc biệt rất tò
mò. Tôi tò mò về ngôi trường mới của mình, tôi tò mò về thầy cô, bạn bè, trường
lớp và cả bộ đồng phục tôi sẽ mặc trong bốn năm tới. Chúng tôi nhận được đồng
phục ngay buổi học đầu tiên và khi về nhà, tôi hào hứng mở ra xem...
Mùa xuân Hà
Nội tựa như một bức tranh khung cảnh đầy màu sắc, tươi vui và đầy sức sống.
Xuân Thủ đô dường như mang nét đặc trưng riêng biệt, khác với tiếng ve râm ran
trong tiết trời mùa hạ nóng bức, mùa thu cùng hương thơm của cốm làng Vòng trải
dài trên con đường đầy lá vàng hay cái buốt giá của mùa đông. Bởi khi chứng
kiến những cơn mưa nhè nhẹ thoáng qua, tôi nhận ra mùa xuân đã gõ cửa Hà thành.
Là một học sinh của mái trường Nguyễn Tất Thành đã được gần
5 năm, nơi đây có lẽ đã thật sự trở thành mái nhà thứ hai của tôi. Cũng đã qua
nhiều mùa cây bàng thay lá như vậy nhưng năm nay, từng chiếc lá rơi lại mang
đến cho tôi cảm giác thật khác lạ…
Chiếc đồng
hồ kí ức trong tôi chợt quay ngược trở về vài năm trước. Ngày này năm ấy, tôi
vẫn còn là một cô học sinh lớp 6 chập chững bỡ ngỡ mới bước chân vào ngôi
trường này. Tất cả đối với tôi khi ấy vẫn còn thật xa lạ, như thể vừa bước qua
cánh cửa tới một thế giới mới vậy.
Tre
luôn là một người bạn tri kỉ, đồng hành cùng nhân dân Việt Nam, là biểu tượng
cho những phẩm chất cao đẹp của dân tộc Việt Nam. Đối với mỗi con người trên mảnh
đất hình chữ S này, tre luôn chiếm một vị trí trang trọng trong trái tim và tâm
hồn.
Hà Nội - thủ đô ngàn
năm văn hiến mang trong mình một vẻ đẹp dịu dàng, cổ kính nhưng cũng không kém
phần hiện đại, trẻ trung. Chẳng
phải tự nhiên mà những người con Hà Nội lại yêu nơi này đến như vậy! Người ta
yêu cái vẻ đẹp in đậm ký ức lịch sử của những con phố nghìn năm, cái vẻ nhộn
nhịp, sôi động của một thành phố tấp nập, hay đơn giản người ta yêu Hà Nội qua
những gánh hàng rong, những tiếng rao đêm khắc khoải…
Học kì 1
đang dần khép lại, chẳng mấy chốc mà hè về, tiếng ve náo nức, cây bàng đỏ rực ở
góc trường lại báo hiệu một mùa chia tay đang gần kề dưới mái trường Nguyễn Tất
Thành thân yêu.
Giữa cái se lạnh buổi sớm của Hà Nội tháng 11, câu
hát trữ tình từ ca khúc “Nỗi nhớ mùa đông” của nhạc sĩ Phú Quang vang
lên bỗng cho ta có cảm giác như mùa đông đang tới gõ cửa từng nhà.
Tháng
11 nhẹ nhàng đến với Hà Nội cùng sắc trời nhàn nhạt đặc trưng và không khí mát
lạnh mỗi buổi sớm mai. Thi thoảng có những ngày nắng hanh, ánh mặt trời chói
chang như vào hè hòa lẫn với vẻ ảm đạm đầu đông tạo thành một bức tranh vừa
tương phản...
Trong cuộc chiến với dịch Covid-19, những “kĩ sư tâm hồn” với sứ mệnh truyền dạy tri thức bổ ích đến biết bao thế hệ học sinh đã toả
rạng tâm huyết, hăng say với nghề. Khi những giọt mồ hôi thấm đẫm
vào từng bài giảng cũng là lúc các thầy cô
không quản bao khó khăn, tận tuỵ với chuyến đò để đưa những hành khách “đặc
biệt” đến bến bờ tri thức tươi sáng. Nhân dịp 20/11 – kỉ niệm ngày Hiến chương Nhà giáo Việt Nam...